Bến bờ Hạnh
Phúc ( tập 3)
...Người ta nói ''tránh vỏ dưa gặp vỏ
dừa'' quả không sai tý nào ; những tưởng ''đời sẽ đẹp'' sau khi quyết định chạy
trốn cái địa ngục a tỳ ấy . Không đâu em ! cái số em là trâu là chó thì làm sao
là thiên nga được chớ! Đừng có mơ nhé!
Nghĩ đi ! ruột rà máu mủ không tý ty thương thì làm sao người dưng
nước lã có cảm tình , hơn nửa trước Hồng, chồng cô đã có vợ ,tuy nhiên má chồng
và cô dâu xung khắc nên nàng dâu chạy mất dép . Hồng không có đường lui rồi!
thân phận người con gái ''theo không '' nó nghiệt ngã, khốn nạn vô cùng ! bắt
đầu cuộc sống nước mắt chan cơm ! không ! nước mắt phải nuốt ngược vào trong ,
bây giờ chỉ vì con mà sống, ba đứa con tiếp nối ra đời , cay đắng tủi nhục
chất chồng theo tuổi của các con , chồng Hồng anh bộ đội nay thành ông chủ
buôn bán Bắc Nam , những chuyến đi ấy ,tiền bạc rủng rỉnh gái gủng tưng
bừng, tiền cho vợ con thì ky bo tính
toán, dưới mắt chồng Hồng chỉ là con ở không hơn không kém ! không ! hơn con ở
chút xíu là có ba đứa con , nhất là có thằng cu nối dõi tông đường , vậy thôi!
Đâu rồi cô gái Tnxp dịu hiền đằm thắm ! giờ như con ma ...đói , ốm o gầy mòn ,
cam chịu những đay nghiến phủ phàng của bà má chồng nanh nọc cứ sợ '' nó cướp
con bà , con đỉ miền Nam ...'' ( không là đỉ cho con bà là gì , bà mẹ con mẻ
chết dẫm!) Ơn Trời ! thời gian sau bà đi một phát về Bắc ! không phải tử tế gì
đâu , mà sau nhiều lần giận hờn với ông quý tử rằng là'' mày có bỏ con đỉ đó
không ? chớ tao thì không sống chung với nó nhá ! nhá!'' và cũng hơn chục lần
về Bắc rồi trở vô xem ''cái con đó nó còn ở với thằng con mình không?'' Thất
vọng não nề với thằng con giời đánh mê con đỉ hơn Mẹ , ấy thế là bà cuốn xéo về
ngoài ấy mất dạng ...Hồng thoát được một cái thòng lọng , nhẹ nhõm ! Thế là
ngôi nhà chỉ còn có năm người , cuộc đời sẽ đẹp từ đây , đúng không nào ! Hà!
Hà! Đã nói là cái số đen đủi như cục ...lọ nồi thì làm sao khác được....
Bây giờ
không còn bà má chồng thì nước mắt được chan với cơm...vì ông chồng có
thói trăng hoa , sau đó ít lâu đổ bệnh
,mà bệnh ngặt nghèo mới ... vui(!!!???) Ông Trời ngộ thiệt , lúc có thể hưởng
chút xíu niểm vui thì giáng xuống cái búa tạ ! Lúc ấy Hồng vừa đi làm thuê vừa
chăm chồng, lo đám con nheo nhóc . Đôi mắt lúc nào cũng da diết tủi hờn , bạn
bè cũng tuổi như mình sao họ sung sướng
thế, còn mình như con ''chồn chó vật !'' ( con chồn xấu xí bị con chó trước khi
ăn vờn qua vật lại ý nói là tả tơi như cái ...mền rách ấy mà !) Cuộc sống vật
vờ , lam lũ bám lấy Hồng cho đến một ngày nọ chồng Hồng theo ông theo bà , ngày
đưa chồng về cát bụi Hồng tỉnh rụi : nước mắt đâu mà khóc !
Hồng đã thật sự đặt dấu chấm hết cho những
ngày đau khổ làm vợ làm dâu...bình minh sẽ rạng ngời xuống cuộc đời của Hồng .
Đâu có được ! ''Ông bắt mày không được ngẩng đầu cơ mà !'' – Số phận phán như
thế !-
Hồng đi làm osin , ai cũng thương mẹ góa con
côi nên cuộc sống dể thở và vui hơn trước , bây giờ Hồng lấy lại phong độ mà
những tháng ngày cơ cực đã cướp đi và..và Tình yêu tới .....(Xin tạm dừng ở đây
!)
Tình yêu tới......
Tình yêu tới thật sự với người phụ nữ có ba
con ...với tuổi thơ bầm dập với cuộc sống vợ chồng chẳng ra chi ...
Buồn quá phải không em?
Những trang viết qua là sự bức xúc trào dâng
của một đồng đội , của một người phụ nữ cám cảnh cho mãnh đời bất hạnh và XM
xin dừng nơi đây không kể tiếp nửa bởi vì cái khổ có buông tha Hồng đâu , nhưng
Ông Trời cũng '' được được'' ở chổ '' mất này được cái kia ''( không thôi làm
sao chịu thấu !) và cái Được là như thế này:
... Sống với người chồng sau có thêm hai đứa
con gái ,tổng cộng là một trai bốn gái , điều an ủi cho Hồng là mấy nhóc tỳ rất
ngoan ,rất ư là thương Mẹ .
Xuyên Mộc xin trải lòng ra đây : cho dù
bà nội và ba của mấy đứa có tệ bạc với Hồng thì đó là Nghiệp chướng oan gia của
mổi số phận , sự bức bối của mình có thể xúc phạm đến tâm tư tình cảm còn non
trẻ của mấy nhóc... nhưng tức quá ! phẩn nộ quá! thì cũng để cho XM ''xã'' chứ
! ( có thông cảm thì cám ơn còn không thì chịu vậy!) Chớ còn khi ở với người
thứ hai thì ..thì ...thì sao nhỉ! khó nói quá đi thôi! Đại khái là giờ Hồng ''
nổi điên'' lên rồi ! là Chính Mình rồi sau khi bị chính người đầu ấp tai gối
''chơi'' một cú nốc ao '' nát tan thần tính thần hồn'' thôi nhé, XM không kể
tiếp đâu ! trên hết là mình không bao giờ muốn tổn thương hai nhóc nhỏ ,hai
thiên thần trong sáng của Hồng.
Đó là cái Được thứ nhất ! Mô Phật !
Cái Được thứ hai như thế này:
Cách nay một năm rưởi , tình cờ Hồng tới nhà
XM chơi thấy hình mình chụp với mấy anh trong Hội Cựu Tnxp , Hồng hỏi bộ XM là
Tnxp hả ?tui cũng là Tnxp nè ! thế là từ đó Hồng Vui vì sống lại thuở'' nón tay
bèo , chân dép lốp , đồng phục Tnxp...'' bây giờ Hồng vui lắm! Ngày đầu tiên dự
họp mặt Hội Cựu Tnxp về tới nhà là lăn ra khóc ngất như chưa được khóc bao giờ
! ai nấy xanh mặt , hỏi ra mới biết ''...mấy chục năm xa Tnxp ,bửa nay mừng quá
, hạnh phúc quá! nên ...khóc chơi !'' Tội nghiệp ghê chưa !
Có một thỏa thuận với người đàn ông sống
chung nhà là : cuộc đời bây giờ là của Tôi ! và các con cũng :'' Mẹ đi họp hành
,giao lưu với bạn bè Tnxp của Mẹ đi , sống vui sống khỏe cho bỏ những ngày ngập
ngụa trong tủi hờn , cay đắng..''.
Hồng như bơi trong mơ! Nụ cười , ánh mắt như
sáng hơn và Hồng ơi! Có phải Bến bờ Hạnh phúc của Hồng là đây : năm đứa con
ngoan , hai đứa cháu ngoại mũm mĩm và sát cánh với Hồng là những đồng đội thân
thương ,những buổi họp mặt nghĩa tình, những món quà cho :'' hội viên Hồng một
nách năm con !'' mà vẫn còn ''mòn con mắt !'' Lúc này Hồng trở nên đẹp ...lão
một cách lạ kỳ ! hổng hiểu tại sao?.
Ừ! Thì đã gặp Bến Bờ Hạnh Phúc rồi còn gì !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét