BẤT NGỜ TRONG TIỆC CƯỚI ...
1/ ...Chị có phải là ... hết hồn ủa sao biết
mình vậy cà!...
2/...Có phải Minh ''say ''không? Chính là ''em'' đó chị !
.3/.. Lát thì Dương Hồng là MC cho đám cưới !
..4/. Nhớ Duy Hiển không ? Không nhớ ! lát
gặp .
Xe chạy , lòng
cứ thế nào ấy , nôn nao , lao xao, cồn
cào...
1/ ''Chị biết Lương Công Ch. Không? Là anh ruột em đó !'' mình
muốn nhảy dựng ! mấy chục năm nay bặt tin , họp mặt mọi người đều hỏi thăm có
ai biết Ch. Không ? thì nay bất ngờ ...
ủa ! mà sao em biết chị quen ảnh ? HY trả lời :'' thì em vô blog thấy chị viết
tin tìm ... Xin lổi em người chị tìm là người ngày xưa học chung khóa kịch với
chị ( cũng tên Ch) cũng may là nhờ nhầm nên em hỏi lại đúng với người sau này
lại ra một chuyện khác '' có hậu '' từ từ XM kể cho nghe ủa quên! Viết cho mọi
người ...đọc.
2/ XM có người chị bà con cô cậu gọi là chị Tư
Huyển ( xưa chị làm thư ký ở Bưu điện thành phố) chị có 4 đứa con trai gọi XM
bằng Dì ( chồng chị buôn bán xe hơi ) đứa cháu thứ ba tên Tr. Trước lúc đi vượt
biên qua Mỹ có dặn dì thứ Chín '' sau này có ai ẳm con nít tới, Chín nói má con
là ... của con nhá!'' quả thật , khi thằng cháu XM nó ''yên ổn'' rồi thì một
bửa đẹp trời nọ có người bế tới đưa cho chị
của XM thằng bé giống hệt cháu Tr. ...điều đáng nói ở đây là là có một
người thanh niên cứ khuyên cô gái '' bà
đừng lo ! đừng bỏ nó(cái ..thai-) tội nghiệp ...'' và khi cô gái ấy sanh con thì người con trai ấy
nào là xin quần áo con nít, khăn , tả, băng rốn ...và lui cui vô ra bệnh viện ...
Trên cõi đời này có những chuyện Thật như Đùa . Thằng cháu của XM và người
thanh niên cùng cô gái ấy là bạn bè với nhau . Minh ''say'' trở thành người nhà
của XM từ đó , XM về phép ghé thăm chị
Tư bất ngờ gặp Minh mới biết Minh cũng là Tnxp và lên Tân Phú sau khi XM rời
Trường về học Bổ túc Công Nông ( năm 1980) hiện nay ''thằng cu'' ấy( tên Duy)
đang ở Mỹ với cháu Tr. Cám ơn Minh ''say'' nhờ tấm lòng cao cả ấy mà còn có một
bé Duy trên đời , tận thâm tâm XM vô cùng biết ơn Ba Mẹ của Minh đã có người con
đầy tấm lòng nhân ái.... À ! còn điều này nửa ! bạn của cháu thì phải gọi mình là Dì chứ phải không? XM đùa thôi cứ kêu XM là Chị đi cho còn thấy
trẻ ... Cám ơn EM: Minh ''say'' ( chuyện này chắc không ai biết , thôi thì đừng
giận chị , mấy chục năm rồi cho chị '' bật mí'' nhé em !)
3/... Liên đội2
Trường Tnxdcsm Tân Phú năm 79... sinh hoạt thứ bảy đôi song ca Dương Hồng ,Cẩm
Hồng với bài hát quen thuộc Em ở nơi
đâu ''
... anh ..anh ..anh...đi. đi..đi..tìm...tìm...tìm...'' lúc ấy mình
ngưỡng mộ ảnh ghê không hiểu làm sao mà ảnh hát như có ''âm thanh nổi'' thời đó
Lợi ''ken'' đánh trống , người đánh đàn mình quên mất rồi ( xin lổi nhé) hai
anh em say sưa hát, có chuyện này giờ ...già rồi mới dám thố lộ lúc đi học khóa văn nghệ quần chúng, thầy
Hoàng Sa , cô Thu Lê , thầy Trương Quốc Khánh , thầy Ca Lê Thuần ... dạy rằng
là nếu kịch bản có chim reo, suối chảy, sóng biển cuộn trào thì phải tưởng
tượng mình trong hoàn cãnh ấy mà thể hiện mà hóa thân ( đại khái là vậy... vô
cùng xin lổi các Thầy Cô em nhớ có ...nhiêu đó) cho nên khi hát với ảnh mình chờ
câu cuối nghĩa là nhân vật nam sẽ ..sẽ ôm cô gái để hết bài hát'' ... chỉ nghe
có tiếng hát mà đem lòng yêu thương...'' , ấy vậy mà ảnh cứ đứng tuốt xa , hồi
đó chỉ có một cái micro thôi cho nên khi đến phiên mình hát lại phải đi tới lấy
cái mic , tức muốn chết! Mà hổng có dám nói , ''ôm hận'' tới giờ mới ...kể .
Hôm lên đám cưới con anh Trường Chinh lúc đến phần văn nghệ'' cây nhà lá vườn...
xoài'' ( anh Chinh nay là chủ trại xoài ở trển) mình muốn trở về '' ngày xưa
Hoàng thị '' bèn lấy hết can đảm nói với
ảnh '' em với anh song ca bài ngày xưa nhé'' thì ...thì ..nhận câu trả lời ''
anh quên rồi !'' mình buồn lắm ! Blog ơi!'' Cái số mình nó sao đó blog ơi ! cho
mình gởi tâm sự nhé! hai lần hổng được như ý !Quên nửa , trong màn văn nghệ có bài '' Năm anh em trên chiếc xe tăng '' mấy
anh ấy( xin lổi mình không nhớ tên) , tóc đều đã muối tiêu nhưng cứ như còn
trai trẻ ...ai cũng xuất thần ( đất trời
tổ 2 ấp 4 xã Lý Lịch ngày ấy như ...tết) , đồng đội tôi ơi ! xin chúc mọi người
sống mãi trong ký ức một thời và mãi mãi của màu áo Thanh Niên Xung Phong ...cảm
động vô cùng khi đến nhà Bác Thỏa ( một người dân ở địa phương xưa từng vào
Trường để hợp tác làm lò than ...hai Bác già lắm rồi ( chứ tụi tôi giờ ai cũng
ngoài 50 ráo trọi , nói gì ...)
4/ Bước xuống xe để
vào cổng hoa của đám cưới , ra đón có một người đàn ông có bộ râu quai nón thật
đẹp , không biết ai mà người ấy gọi đúng tên mình , đến khi anh ấy nói '' anh
Hiển nè , xưa ở Khu 4, của Cao Linh , Bá Tiến là mình mếu máo khóc ròng ... nhớ
tới xấu hổ quá ! và lát sau vợ anh :Tường Oanh ! phải một lúc sau đầu óc mới A!
Nhớ rồi ! suốt tiệc mình cứ nghẹn ( thật kỳ cục mà sao mình cố gắng không khóc
mà ''nó'' cứ trào tuôn .) ...
Cẩm Nhung ( vợ anh Trần Bẩm , đã mất) cứ
nhắc '' bà này! Đám cưới mà khóc lóc ,xui xẻo nghe bà !'' XM ừ ừ miết !
Có ai biêt được khi ra ngoài đứng nhìn con
đường nhựa tít tắp , mình tưởng tượng nơi ấy ngày xưa tận xã Phú lý qua bên kia
sông đi sâu vào ...rừng hình như gọi là Lý Lịch thì phải ( ai biết nói hộ dùm
mình nhé!) có một ngôi Trường đặc biệt gọi là Trường Thanh niên xây dựng cuộc
sống mới Tân Phú , nơi ấy có những trái tim mang tên Thanh niên xung phong nơi
ấy họ đã sống quãng thời gian ĐẸP nhất , và từ ấy đã tạo nên những bản tình ca
''độc'' nhất , tạo nên những tấm chân tình ''trên cả tuyệt vời '' ( như 7 cặp
đám cưới tập thể và CÒN ĐỦ đến tận giờ - có dịp XM sẽ viết vào một trang khác-
; như HỌ đã tìm lại nhau ( ngỡ Anh đã chết) NHƯNG hai người đã kịp dừng lại
,mọi người ơi! Nước mắt đã trào trong ngày gặp lại ,nước mắt đã trôi ngược vào
tim để tình cảm đó mãi đẹp với thời gian với sự thuần khiết của tình yêu....)
Trên chuyến xe hôm ấy ngày thứ bảy
17/9/2011( số xe 53N-2989) đầy ắp niềm
vui sung sướng đến nghẹn lời , hôm đó người ''lời'' nhất là mình ! tìm được
người song ca với mình mấy mươi năm trước nè! Biết tin của anh Ch.( người bị
nổi oan suốt mấy chục năm...) biết tin của anh Kim Minh ( liên đội phó Chính
trị Khu 2 ) qua Minh ''say'', biết thêm
người ''tưởng anh đã chết'' biết... Ôi! Nói chung là nhiều lắm , bây giờ nhớ
tới là cảm thấy lâng lâng ,tự hỏi sao mà có nhiều chuyện bất ngờ đến vậy . Từ
đám cưới này mới có cái chuyện mà mình viết bài '' Ai giúp lòng tôi không dậy
sóng '' và '' Sóng đến song song '' mà thiệt tình sau đó vài ngày '' Sóng'' nó
quật mình tê tái , may nhờ mọi người ân cần thăm hỏi ,không thôi mình tiêu luôn
...giờ ''phẻ re '' rồi ( cám ơn LL, ...311, Tài nữ,................. nhiều
...nhiều người nửa ...) Ủa , quên cám ơn '' Cụ'' Trường Chinh nửa chứ !
Còn nhiều chuyện hấp dẩn, éo le, vui có , buồn có , nói chung
là hỉ ,nộ, ái, ố đầy hết cả ,từ từ mình kể cho mọi người , có điều XM nghĩ sao
viết thế ,mong nhận được sự cảm thông và sự góp ý chân thành . Xin chào đoàn
kết ( Ủa! Sao giống viết câu kết khi làm đơn quá vậy ta ...)
Cuối cùng thì XM cho rằng buổi tiệc cưới ngày
nọ là vô cùng đặc biệt nó làm cho XM thêm tin rằng trái đất này ...tròn ủm he
he ...
Thôi XM ngưng thiệt để mà nhớ về ......'' Năm
anh em trên chiếc xe tăng''
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét