Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Nỗi lòng của Chị - tấm lòng của Anh...


         

          Nỗi lòng của Chị ! Tấm lòng của Anh .
  * “ Em nó mất rồi ! chị đau lắm , đau không thể tả , nỗi đau bất lực ,không giúp nhiều hơn cho em ấy …” rồi chị  khóc , mình chỉ biết nắm tay chỉ im lặng , chị đang dằn vặt mình sau cái chết của  chị Huỳnh thị Nhị , một hội viên  qua đời sau cơn bạo bệnh.
   Có phải tại chị đâu ! chị đã  chạy vạy  khắp nơi vận động các Nhà hảo tâm , đốc thúc Ban Chính sách  hoàn tất hồ sơ gởi  Lực Lượng Tnxp và cũng có kết quả  mà . Chỉ do số chị ấy không cùng với chúng ta thôi , tại những căn bệnh quái ác thôi chị ơi!
   “ Nhà  em Lê văn Hoành đã xây xong , có chổ ở tươm tất cho hơn chục người , ngày bàn giao nhà , người vợ bị tai biến hơn chục năm ,liệt nữa người rán thều thào  ‘ ‘ ám ơn” ( cám ơn ) làm chị không chịu nỗi’’  Chị khóc .
  Chị lo cho mọi người , giấu  những cơn đau âm ỉ , những bao gạo nghĩa tình mỗi năm cứ tăng dần , có người ở tận  Bà Rịa  , Cần Giờ chị cũng không quên họ , ngày nhận gạo của chị trao , họ khóc, chị khóc.
  Trong Hội , chị như người chị Cả  , lúc hiền khô , khi như  “bà chằn” – chỉ để là hòa giải là cầu nối cho những xung đột của chúng tôi , những đứa em  già mà  như còn trẻ hay giận hay hờn - Lúc chúng tôi ngồi lại  giải tỏa  gút mắc,  và bắt tay nhau huề thì thì chị lại rơm rớm .
  Ngày cầm kết quả xét nghiệm trên tay , chị giấu . Vẫn ung dung đi lo chuyện Hội , đến khi “Con Da Cam” nó phát thì chị  gục. Nhưng sức mạnh của trái tim Tnxp đã thắng , chị nói bao giờ hết hơi chị mới xuôi tay , còn hơi thở nào là chiến đấu tới cùng . Hàng ngày chị uống thuốc , tập thể dục , vật lý trị liệu … chống chọi với bệnh tật.
   Mọi người khóc! Chị là chị Ba Ngàn ( UVTV Hội Cựu Tnxp Q.11)
 *Tiền truy lãnh ( chức danh Phó chủ tịch  Hội) anh tặng vào Quỹ Nghĩa tình đồng đội , nhờ đó Hội có thêm kinh phí hoạt động  . Xưa anh là Liên đội phó của đơn vị , sống chan hòa với mọi người , nhưng cũng rất nghiêm khắc , công việc và trách nhiệm thôi mà !. Sau này mỗi khi họp mặt anh cứ : ‘ ‘ Sao thiếu nhiều quá vậy mấy đứa ! rán tìm gom hết về đây …” . Rán tìm gom hết về đây .(  Nghe sao thương quá, không cùng máu mủ mà sao thân thiết quá ), anh hay nhắc nhở chúng tôi : ‘ ‘mấy em ơi ! sống nay chết mai , đừng có giận hờn , đừng có cãi nhau , có gì khúc mắc , ngồi lại với nhau nói ra cho rỏ , anh em mình đâu còn thời gian nhiều nữa đâu , rán thương nhau đi tụi em’’. Lương anh không bao nhiêu mà hể có chuyện gì , ới anh một tiếng là có chút đỉnh ngay ( thăm bệnh , đám tang …) chúng tôi đùa anh là Ông Thần Tài của Hội , anh cười ngất : ‘ ‘ tụi bây đừng có mà mà …’’
  Má anh nằm bệnh viện , chúng tôi tổ chức đi thăm , anh gạt phắt nhất định không cho chúng tôi có cơ hội đến để cám ơn Người Mẹ đã cho chúng tôi một người Anh có trái tim nhân hậu – tôi chỉ biết viết thế thôi. Xin cho tôi thay mặt anh chị em viết lên đây tấm lòng của anh  Trà Thanh Châu  đối với chúng tôi , các cựu Tnxp một thời là lính của anh và hiện nay cũng vẫn là  là lính của anh , chúng tôi gọi thân mật là Anh Ba Châu , xưa  chúng tôi ở Liên đội Trung Thành (năm 1976) và hiện nay anh là Phó Chủ tịch Hội Cựu Tnxp Q.11.
 * Có lần tôi viết  ‘ ‘ Câu chuyện tình yêu” kể về chuyện tình của hai anh chị ( bài đăng ở Bản tin LL Tnxp số 87 ) nhưng hôm nay tôi vẫn muốn kể cho mọi người nghe về một người phụ nữ với trái tim nhiệt huyết cháy bỏng tình yêu màu áo Tnxp , đồng hành với chị là người chồng có bàn tay tài hoa , mỗi năm đường hoa Nguyễn Huệ luôn khởi sắc với những hình ảnh được thi vị hóa như hình con vật tượng trưng cho năm hay những chiếc nón lá  duyên dáng với tà áo dài cách điệu …đều có công anh góp phần . Chuyện nói rằng hiện chị đang mang trong người cả khối bệnh : trái tim nhỏ bé ấy phải được “nâng cấp” , những đốt xương sống  vẫn trở chứng  vì xưa chị bị tai nạn phải nằm bất động một thời gian dài . Địa phương chị sống , anh em trong Hội đều quý mến cái gia đình ấy , sao Ông Trời không thương cho hoàn cảnh  anh chị nhỉ? Anh chị em gặp khó khăn đều kêu chị ; có những chuyện hiểu lầm , chị đến để hòa giải cho thông suốt , cảm thông. Thương nhất là lúc nằm dưỡng bệnh , chị vẫn thường xuyên động viên thăm hỏi mọi người, mọi hoạt động chi hội đều suông sẽ.
  Chị tên Trần thị Học – Ban Công Tác nữ Hội Cựu Tnxp Q.11 và là Chi hội phó Chi hội 5 .
  Còn nhiều lắm những Bông Hoa Tnxp , nhưng bài viết này tôi chỉ xin gởi đến mọi người  ba nhân vật tôi không thể không …xuống bút !
  Vô cùng xin lỗi Chị Ba Ngàn ,anh Ba Châu và chị Học vì đêm nay với cảm xúc dâng trào , em đã đến trước bàn phím và cứ để những gì trong lòng tuôn trào , do đó không xin phép  trước , thôi thì cho đứa em này  nhận tội sau vậy! Đêm nay em sẽ ngủ rất ngon , các anh chị ạ!
 Xin chúc tất cả thật nhiều sức khỏe, luôn yêu màu áo xanh cỏ úa như vốn đã từng yêu.
                                                       Cẩm Hồng
                                              ( Cựu Tnxp l/đ Xuyên Mộc)
 
  
   
 
   

2 nhận xét:

  1. Cô ơi, con wa thăm cô. Xin chia sẻ nỗi buồn cùng cô ạ. Chúc cô nhiều sức khỏe và hạnh phúc nha cô

    Trả lờiXóa
  2. Cô ''chuẩn bị '' mất một đồng đội ! chị này rất rất thân thiết với cô , xem như cô mất đi tri kỷ , có gì đau khổ bằng chứng kiến chị ấy ngày càng yếu dần yếu dần , Cô khóc và rồi phải vô bệnh viện Hoa ạ! trái tim cô yếu ớt quá . Cám ơn con qua thăm cô

    Trả lờiXóa