Sáng nay mình ngồi nơi hai chị em nhâm nhi tách cafe ở Pha Lê , chổ chị là anh Hà , ảnh nói mà em cứ thấy chị ....
Ngày mai không biết mình chịu nỗi khi đến Bình Hưng Hòa . Chợt nói với anh Hà :" anh ơi! mai mốt đến Má em , em làm sao chịu nỗi đây..." nghĩ lại buồn cười quá ! Phải rán chịu chứ sao ! bộ chỉ có mình mình là mất người thân sao ? bây giờ mới hiểu mất đi tri kỷ nó như thế nào , hèn gì Bá Nha Tử Kỳ ...người ở lại đập bể cây đàn là cũng đúng ...Còn mình đập cái gì đây ta , không, mình con giữ tấm ảnh của chị mình không đốt đâu .
Không biết chị có thấy em uống Một Mình không hở chị Lành ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét