Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

Nếu có kiếp sau em sẽ là ...con Anh.


Nếu có kiếp sau em sẽ là...con anh !
    Mối tình đầu của anh tan vỡ cũng bởi em vô tình ghé ngủ nhà anh ( người anh yêu hờn ghen và lẳng lặng rời xa anh) , lúc bé vì khó nuôi nên Má em nghe theo lời người xưa đem em bỏ ngã ba đường – có dặn người lối xóm hạp tuổi là Má anh ''canh'' ra đem em về và nói lớn câu :'' con cái nhà ai xấu quá !, thôi để tôi nuôi cho '' , và đặt tên em là con Xẩm ; chừng một tiếng sau là Má ruột ''xin'' về lại- Thời gian trôi nhanh , gia đình em chuyển đi nơi khác , thỉnh thoảng em về thăm Má , vậy thôi.
   Đi Tnxp , bất ngờ gặp lại anh Ba ( là anh) , chung đơn vị nhưng anh vẫn '' quân pháp bất vị thân'' mổi khi cấp dưới ( là em )phạm khuyết điểm . Tánh anh ngay thẳng nên hay đụng chạm với những tay có cái đầu không tốt ,  để trị anh chỉ còn chờ cơ hội ; và cái cơ hội vàng ấy lại rơi vào em , đứa con gái tội nghiệp !
   Tối ấy , trời mưa lâm râm ,nhớ nhà ,nhớ Má em chạy qua sam anh  mếu máo ( với anh em vẫn như đứa em hay nhõng nhẽo ) :'' anh Ba ơi! buồn quá, em nhớ nhà !'' rồi òa khóc, không ! khóc thút thít chứ đâu dám khóc lớn ! anh chắc lưỡi '' trời đất ! con bé này , nín đi em '' và anh ôm em vỗ về . Để em qua cơn xúc động anh kêu em về ngũ , em gạt nước mắt lủi thủi về sam mà cứ '' hức hức'' suốt. Chỉ vậy thôi ! chỉ vậy thôi !
   Vài ngày sau anh đâu mất tiêu , hỏi ra mới biết anh được rút đi chổ khác , giận anh quá ! sao không cho em biết một tiếng , một anh đưa cho em cái gói bảo của anh nhờ đưa em , mở ra thấy một cục xà bông Hoa Cúc , một cái khăn , hộp kem đánh răng và 2 đồng bạc )
   Tháng sau xin về phép , ghé nhà ngủ một đêm ,hỏi Má cũng không biết anh ở đâu ( hồi đó thông tin nghèo nàn lắm) em về Má ruột hết thời gian nghĩ rồi trở lên đơn vị tiếp tục công tác .''Cục giận'' anh từ từ chìm vào quên lảng .
    Em chuyển nghành , lấy chồng sinh con , bao lo toan bộn bề , thời gian trôi vùn vụt đứa con gái thuở nào hay tìm anh ''méc'' chuyện nay đã là môt phụ nữ tuổi đã qua bên kia dốc cuộc đời và lâu lâu chợt nhớ tới người Má  đã đặt tên Xẩm cho mình giờ không biết ở đâu và ''ông Ba'' ra sao ?
   Cứ chần chừ không muốn đi dự buổi Khai trương cửa hàng của nhỏ
cháu ( nghe đâu buôn bán quần áo thời trang ) phần không thích hợp với những chổ đông người, phần gu ăn mặc cứ theo ''lối cũ ta về'' , mặc dù các con  '' Má đi đi tụi con ''tút'' Má cho '' Ừ thì chìu mấy nhóc vậy! . Hết hồn khi nhìn vào gương , đúng là người đẹp vì lụa , qua bàn tay của mấy con, em nhìn không ra mình nữa, Ôi! Cũng ''được được'' đấy nhỉ!
   ...Đang dự giữa chừng chợt nghe đứa cháu reo '' A! Bác An tới!'' Khi chạm mặt nhau bất giác em và ''Bác ''ấy thốt lên '' có phải ...không?
      Có phải anh Ba của mình không ?
       Quán cafe sân vườn , không gian thật dễ chịu có hai ''ông bà già '' đang trở lại'' chuyện ngày xưa''
     ...Ngày anh được điều đi công tác khác, anh bị quy chụp là quan hệ nam nữ không trong sáng , mọi người dè bĩu khinh khi khi cho anh là kẻ hai lòng : vừa dụ người yêu của bạn vừa phản bội người yêu của mình ( lúc ấy em có cảm tình với một anh và báo cáo tổ chức cũng như gia đình hai bên đã có qua lại với nhau ; còn anh cũng đã có người thương là một chị lúc trước cùng học ở cấp 3) éo le là ở chổ hôm tối em về ngủ tạm nhà anh đã gây sự hiểu lầm và chị đi đến quyết định '' nhường'' anh cho em ( sau này nghe mấy người bạn kể lại như vậy) Cái sự ''nhường'' cay nghiệt ! sao không ngồi lại hỏi cho rỏ ràng hở chị gì ơi! Cái Tình thì bỏ đi cái Nghĩa Tnxp cũng quay ngoắc( anh nói anh em đồng đội gặp anh chỉ nhếch miệng cười , anh đau khổ lắm ) từ đó anh sống co mình lại , chả bạn bè bù khú , nỗi oan nói ai biết , ai hiểu! mà cũng có gặp lại em đâu để mà nhờ em thanh minh chuyện hai anh em ''sạch sẽ'' . Anh lao vào công việc như điên , để quên đi người con gái không hiểu lòng anh , để tránh nhớ tới chuyện''lảng nhách'' mà đứa em tên Xẩm vô tình đẩy anh đến chổ ngắc ngứ ,ngỡ ngàng . Anh giờ là một người tu tại gia , anh là chủ một tổ hợp nho nhỏ ( làm đèn cầy ) cho mấy đứa trẻ mồ côi , sinh viên hiếu học có hoàn cảnh khó khăn đến học việc và nuôi dưởng luôn ...
    Lúc đầu anh khổ lắm!( anh kể) Nhưng dần dần anh ngộ ra đối với chuyện tình yêu có thể anh chưa tạo được niềm tin và ngược lại cô gái ấy không tin tưởng vào tình cảm của anh nên chỉ một thử thách ấy không vượt qua được thì coi như không có duyên nợ với nhau , thế thôi ! Còn chuyện oan ức ấy ! thì cứ xem như cái quả báo kiếp trước mình gieo kiếp này trả , vậy thôi! Anh xin lổi em vì có lẽ lúc ở lại đơn vị em cũng ''bầm dập'' phải không?  Em dồn dập:'' em đâu có biết gì đâu ! có ai nói gì em đâu ! em công tác bình thường ,có ai trù dập gì đâu , thậm chí còn được đi đào tạo để về làm công tác Tuyên huấn nữa kia! vậy sao hồi đó anh chả nói cho em biết !'' Anh tròn mắt :'' Vậy mấy chục năm qua em ....'' Rồi anh cười mà mắt long lanh . Em hiểu ra chuyện khóc như mưa . Vậy là mấy chục năm anh mang ''oan tình'' còn em cứ ung dung sống như '' chưa hề có chuyện chia ly ly kỳ án !''
   Sao người ta ác thế nhỉ? Vu khống chuyện thị phi khiến danh dự anh coi như chấm dứt , chuyện con tim cũng vì thế mà tan tành ; điều khiến em không chịu nổi là anh đã có một Cuộc Sống Khác . Xem như em vô tình làm thay đổi số phận của hai người Anh và Chị ấy !
   Anh nhẹ nhàng khuyên em đừng ray rức , chuyện qua gần 40 năm  , gặp lại em là anh mừng lắm rồi ! hôm nay đứa cháu nói bạn nó khai trương nên mời anh đến , anh ít khi nào đến chổ đông người ( giống em) mà không hiểu tại sao bửa nay anh có hứng đi , chắc ông Trời muốn anh gặp lại em Xẩm đấy!Ừ! Ông Trời cũng phải ''nới tay ''chút chứ để hai anh em mình có dịp ''nói bù'' ,em đòi anh dẩn em về thăm Má , anh nói Má vẫn nằm cái đivăng hồi đó em và Má ngủ , có điều Má bây giờ yếu rồi , nằm một chổ thôi! Nghe mà xót lòng , em phải về ngủ với Má thôi , con Xẩm này bất hiếu với Má quá !
   Anh sống một mình ,niềm vui của anh là săn sóc Má và tạo công ăn việc làm cho mấy cháu sinh viên , mấy trẻ em cơ nhở .Anh thánh thiện quá ! Ước gì nếu có kiếp sau em sẽ là...con anh ! để lo cho anh để săn sóc anh , đối với anh em không hề có tý ty gợn dục để nghĩ ''kiếp sau sẽ là vợ anh '' Một tấm lòng thuần khiết của em đối với anh ,anh Ba của em.....’’
   


2 nhận xét:

  1. Đầu xuân, ghé thăm nhà Cẩm Hồng. Đọc câu chuyện rất hay và xúc động thực sự... Nếu đó là thực tế thì, cái hậu chưa kết được, bở vì anh Ba vẫn còn độc thân...và quá thánh thiện
    Chúc CH một năm nhiều sức khoẻ, niềm vui và hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh ghé thăm ! anh hãy cứ lắng lòng với câu chuyện trên, anh nhé!

      Xóa