Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Bâng khuâng


          Bâng khuâng!
  Sao cứ bảo : đó giờ sống vì chồng(vì vợ) ,nên bây giờ sống... tý xíu cho mình.
   Rồi buông lỏng mình , cho phép với ''người mới mà cũ'' một khoảng trời riêng rất riêng , hòa quyện vào  nhau đam mê cuồn cuộn .
   Ta đứng đấy ,mông lung, sợ hãi nhìn và nghe bộc bạch :
    Hy sinh mọi thứ ...thua thiệt mọi người ...làm việc cật lực...đêm về rã rời thể xác,  nhu cầu trần tục cũng ngậm ngùi mệt lã...
    Sao cứ bảo : giờ mới thật sự sống vì trái tim .
    Rồi lao vào như khối nam châm .
    Ta ngồi đấy , tư lự rồi tự hỏi có lẽ ta quê mùa , dốt nát không hiểu gì về '' vì trái tim thật sự sống '' .
    Sao cứ bảo : yêu nhau đi xin miễn vẩn trọn vẹn cho ''người ở nhà''
    Ta nằm yên ... nghe hồn phách ''chơi vơi''!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét