Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Em đã về chưa?


             Em đã về chưa ?
 Tiếng em nghẹn trong điện thoại'' chị ơi! Em đang ở sân bay , em đi Sing chị ạ , 30 phút nửa máy bay cất cánh , em đi một mình ..'' .
  Đi đi em , nhớ trút bỏ hết những ''tình thù rực nắng''( hình như tựa phim nước ngoài hồi trước 75 thì phải) trên mổi chổ em qua, tội quá em tôi! Thương quá người phụ nữ quá đổi truân chuyên và quá đổi ...lụy tình .
  Phải chi tim con người chỉ bằng ...hột đậu nhỉ ? mà tim bằng hột đậu thì ..thì khối óc cở nhiêu ta! Ha ha ...
  Nghĩ lại tội nghiệp tôi quá ! thật đấy , ngày xưa lòng tôi chả bận bịu gì ngoài'' trong nhà ngoài chợ'' chả biết vi tình vi tính gì sất! Thấy lá rơi thì ra quét , mây bay gió nhiều là đoán trời sắp mưa để ...lấy quần áo vô , cuộc sống bình yên đến phát...quạo .(?)
 Đùng cái thay đổi thấy ...sợ , tức lắm khi lòng chả còn thanh thản , vô tâm . Cứ phải thấy những bạn bè ngất ngư đau khổ vì chử Tình ...tang . Có ai vái Trời '' cho con mẻ gặp lại người xưa coi có còn đứng đó mà phê phán'' trăm ngàn lần tôi không phán xét , phê bình ai vướng vào chuyện đó bởi lẽ thần tiên còn bị mắc đọa vì Yêu huống chi mình là người trần mắt thịt , đầy ra những mối tình tay ba tay tư dù họ là người'' Lớn'' ( mà trái tim thì có theo một quy tắc nào đâu , phải chi ông Trời điều chỉnh lại '' chỉ chứa một và chỉ một mà thôi !)
 Tôi có quá ''tào lao ''không nhỉ ? mà sao tôi cứ phải là cái nơi để chứa những nổi buồn thê lương ''không biết tỏ cùng ai''vậy cà! Có lúc giận dử to tiếng với người trút nổi khổ của họ với mình , (tại ''em cứ để tình cảm nó tới đâu thì tới , vui sống hôm nay , may mốt ...tính sau!'' Trời! sao vậy!) có lúc ''kệ mấy người ai muốn gì cứ việc !'' Hờn mát vậy thôi chứ rồi cũng ủi an , ngồi nghe ''một chút tâm tình'' . Ác nổi nghe xong ,khóc ...chung , về nhà chuyện đó cứ ong ong cả buổi ,may phước không phải là nghề diễn viên nếu không chắc ''tẩu hỏa nhập đất ''sớm! ( hết làm ...thùng rác ! ,hết chạy lăng xăng , hết làm ''bà tám'').
... Em đi để trốn để quên , cầu mong em quên nhưng đừng trốn , em có trốn hoài được không? không gọi cho tôi , vắng em hơn tuần không biết em ra sao . Về đi em, sống chung với chuyện em đã dấn thân , hãy mạnh dạn lên bởi vì em ''lao'' vào thì em phải ''dội''trở ra ! Cố lên em gái  nhỏ ! Đừng để tôi phải khắc khoải đợi chờ , hãy để cho bà già này trở lại ngày xưa chỉ biết ''ngoài chợ trong nhà'' nhé mấy anh mấy chị mấy bạn bè đồng đội rất đổi thân thương của XM ! Kính chào đoàn kết xây dựng ( sao nghe quen quen vậy ta)  
   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét