Vòng tròn…
Đến…
Chiều chủ nhật 7/8 vào bệnh viện Chợ Rẩy thăm anh OVC
, qua cổng mình đi thật chậm như muốn kéo dài cái khoãnh khắc không gặp anh,,!
Mình không muốn thấy anh với nổi đau bệnh tật, hai từ đột quỵ nó khủng khiếp
nhường nào , vài năm trước một người anh ruột một người anh chồng cũng từ từ ra
đi vì cơn bệnh ấy !
Mấy tháng trước mình còn chụp hình với ảnh nhân ngày
đơn vị Trường họp mặt( mình mới rửa một tấm chụp ảnh và chị Lành –chị ruột anh
Nguyễn Cao Linh) ,có những người bạn vong niên thân thiết như anh Đăng Thành
,anh Trọng Huân anh Đoàn Hùng…( mình chỉ gặp anh vài lần thôi mà không hiểu sao
mình trân trọng và kính mến ảnh lạ lùng , không hiểu nửa!)
Rồi cũng phải đến phòng số 6 lầu 9 thôi ! Chới với khi
phải đến ba người vệ sinh cho anh !( chị Yến, Cúc kịch-em dâu-và cô con gái)anh
nằm đó thật hiền .Bất giác nhớ đến trong kinh Phật :ngày xưa thái tử Tất Đạt Đa
vì thấy con người cứ theo quy luật sinh ,lão ,bệnh, tử nên Ngài đả từ bỏ hết
thảy để tìm con đường giải thoát cho chúng sinh…Vòng tròn sinh lão bệnh tử .!
Có khách đến , và bất ngờ quá đổi khi người đến thăm
anh là Hoa ngày xưa cùng học chung cấp 3 với mình ở trường Lê Văn Duyệt( nay là
Võ thị Sáu) Trái đất tròn thiệt!
Mình đến gần anh , anh nhìn mình miệng mấp máy, ảnh
nắm cổ tay mình thật chặt Cúc nhắc “ nói tên cho ảnh nghe’’ ‘ ‘ Em nè , Cẩm
Hồng nè ! anh rán mau hết để về họp mặt …’’ rồi cổ họng nghẹn lại ( mình không
dám nấn ná sợ lát lăn đùng ra thì khổ ,sợ cái bệnh tụt huyết áp nó nổi lên thì
nguy) cũng may là ảnh chỉ bị …một nửa người thôi !
Đi về…
Mình đi bộ từ
từ về nhà ,nhắn tin cho anh Đoàn Hùng “ …anh nắm tay tui chặt lắm mở mắt nhìn
nửa vậy là không sao ,mừng quá anh Hùng ơi!”
Mình cũng đi thăm đồng đội nhiều , cũng xót lòng ray
rức ,mà không hiểu sao chuyến đến anh Ông Văn Chiến lại làm mình ám ảnh hoài
:phải đến ba người!
Anh ơi! Anh phải trở lại Như Thường nghe anh Nam Thiên
ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét