Vĩnh biệt “Người nấu
thuốc”: Nguyễn Quang Đắc.
Sáng 21/4/2011( sau ngày truyền thống Tnxp
Q.11 , 1 ngày) đang đi bộ tập thể dục
thì điện thọai vang “ em ới Đắc
chết hồi nảy , 5 giờ …” tiếng chị Kết khóc ngất …( Là chị ruột anh Đắc)
Vậy là sáng sáng ở góc trường đua Phú Thọ
không còn thấy anh loay hoay “nấu
thuốc”; vậy là ở công viên Lãnh Binh Thăng không có người đàn ông dáng đậm đà đi
nhặt những thứ bỏ đi mà anh nói đó là tôm ,cua, cá anh mới bắt về để đem xuống
hậu cần cho chị nuôi cải thiện, rồi em sẻ không còn gặp để được anh trách móc
“Sao không mặc đồ Thanh niên xung phong vậy hử?”
Anh gia nhập Tnxp ở l/đ Trung Thành cấp Đại
đội năm 1976,tham gia biên giới Tây Nam,
rồi chuyển nghành một thời gian sau thì phát bệnh đau đầu, lạ một nỗi cứ cho mình
còn trong Tnxp , và “nhiệm vụ” là nấu thuốc ghẻ cho “đơn vị” ( anh dùng cái
lưỡi xẻng để trên hai cục gạch làm bếp
và lấy cây, giấy để đốt, có lúc anh nhặt trái dừa người ta uống rồi vứt đi ,anh
nhét giấy vào đốt rồi bảo là “nấu vậy gọn ,mau chín thuốc…” và chiếc xe đạp chắc
bỏ chả ai thèm lấy treo cơ man những gì người ta vất đi :dép đứt, búpbê gãy
tay,mất đầu thậm chí xương heo , sọt rác mây …lũng đáy và bảo đó là mới bắt tôm
cua cá về để đem xuống cho chị nuôi …) anh cứ ngồi cần mẫn mặc nắng hay mưa ,
có bửa tôi chạy qua ngang chổ anh trời lất phất mưa , quanh xe lại lấy áo mưa
đưa ,anh từ chối “Tnxp sợ gì mưa gió…” rồi nhỏen miệng cười thật hiền , nước
mưa hay nước mắt tôi ướt má ,không biết nửa!
Đồng đội cũ hay ghé biếu anh tiền,anh có biết
xài đâu! dần dần mọi người mua đồ ăn cho anh khi cái bánh bao ,lúc bánh ngọt ,
cứ thế …
Chị ruột anh vừa mới nhận tiền của Hội Bảo
trợ LL được 2 đợt , ba má anh không còn , mấy anh chị em nuôi ảnh , gia đình
nói ảnh hiền lắm cứ nhắc những lúc ở Tnxp , thỉnh thỏang đồng đội đến thăm anh
vui lắm nói chuyện một hồi ai cũng nghẹn ngào bởi cứ nói lộn tên, hỏi sao không
đi lao động mà ngồi nói …dóc , rồi đuổi đi cho anh ‘’làm việc”
Ngày
22/4/2011 anh Ba Châu ( xưa là LđP) anh Trần Giang Sơn ( trước ở Đồng Xòai C124
anh Đắc làĐĐT anh Sơn là ĐĐPhó CT) Chị Ba Ngàn , anh Bùi văn Xuân ( trong BCH
Hội Cựu Tnxp Q.11) anh Cang cùng Ánh Nguyệt , chị Thanh, Mai Loan…đến viếng anh
; Mỹ Phụng cô Cphó năm nào đôi mắt đỏ hoe rưng rưng trao phong thư của LL số tiền
1 triệu mà có nói được gì đâu !
Năm 2010 tháng 3…tôi có viết chuyện về anh ,và bài
đăng trên Bản Tin số75 tựa ‘ ‘ Người nấu
thuốc” và rồi được Quỹ Bảo Trợ LL giúp đở cho gia đình một khỏan tiền ( 200.000
đồng / thángx 10 tháng)
Trong lòng tôi ,một nổi cảm kích vô cùng (vì sự hổ trợ
của LL), một nổi ấm lòng không sao diển tả và cũng là một động lực cho tôi phải hối hả tìm và
viết về những gì có liên quan tới đồng đội mình – những câu chuyện “giờ mới kể”
vui có, buồn có, oan ức có – để khi mình…hết hơi nằm một chỗ xem lại cho đở
tủi, và lớp con cháu mình biết,hiểu rằng ngày xưa các thế hệ cha chú đã có thời
tuổi trẻ mang tên Thanh Niên Xung Phong .
Tháng 4năm 2011 Hội Cựu TnxpQ.11 ngăn Hồ Sơ Tử ở Văn Phòng Hội có tên anh :Nguyễn Quang Đắc .
Tôi ghét ngăn hồ sơ này!
Vĩnh
biệt Chào Anh Nguyễn Quang Đắc!
Xin sữa lại ở dòng thứ hai : chị Kết là chị ruột anh Đắc)
Trả lờiXóa