Tình yêu ơi! Ngã nón , chào mi ! ( phần
cuối)
...Lâu rồi, ở Bản tin mình có đọc bài viết về
ảnh ( Trịnh Đình Cường) , hôm nay không ngờ gặp anh lần ...thứ hai , là vầy:
hôm đón đoàn Cựu Tnxp Thủ Đô vào thăm Hội Cựu Tnxp Thành phố và Hội Quận 11 mình
được vinh hạnh hướng dẩn đoàn tham quan Đầm Sen , sau đó ra LL chiêu đãi , mình
tranh thủ chụp hình lia lịa cứ nghĩ là : dể gì có dịp giao lưu với các đồng đội
cũ , cho nên một xấp hình mà , khổ quá ! hổng biết của ai ?,tên gì ? để mà đưa
, bửa đó vui lắm ( tánh mình nhiều người nói là hể mình vui là ...không còn
biết trời trăng mây nước gì hết ) nhớ lại thấy mình kỳ cục ghê ! là vầy : khi
mấy cháu nó hát bài gì đó sôi động lắm rồi người sau hai tay đặt lên vai của
người trước giống như làm trò ''rồng rắn''lên mây ấy mà , thế là vừa hát vừa
chạy lên sân khấu , hứng chí quá mình cũng buông đủa( lúc đó đang ...ăn mà)
chạy vô đội hình của tụi nhỏ '' cho cô vào với , cho cô vào với!'' và ale hấp
là một ''bà già'' trong đám trẻ ...Giờ nhớ lại thấy ''dị hợm '' quá trời! cố
sửa tánh không biết kềm chế cảm xúc lại mới được .Ủa! mà sao lan man tới đâu
rồi vậy ta ! quay về thôi! Khoan ! cho mình nói hết , có phải đó là tình yêu
với màu áo Tnxp không vậy hở mọi người ?
Biết anh Cường hát bài gì không ? lúc đầu là đơn
ca sau đó ''Năm anh em trên chiếc xe tăng'' phấn khích tới nổi ...khỏi cần cây
nạng, hát với mấy anh kia ,cũng vô cùng máu lửa , còn mình cứ có yên một chổ
đâu ? ''dể gì có dịp'' Anh Thu sợ mình ngại ngùng vì ''chẳng quen ai hết!''
'' anh yên chí đi , giờ tui quen hết trơn rồi !'' mình trả lời gọn hơ .
Vợ anh Cường nói ''
anh Cường cũng hay dẩn em đi họp mặt với mấy anh chị lắm nên em biết hết , quen
hết !'' cám ơn bà xã của anh Cường đã thương luôn màu áo của Tnxp ...Chị Hồng
Vân ''sung '' lắm lên hát liền mấy bài, anh Đức Nghĩa mượt mà với bài Tình ca,
anh Lê Thanh Bình với Trả nợ tình xa, toàn là '' tình ''không thôi ...
Mình kéo cô dâu lại gần dặn '' con ơi! Con
phải chăm sóc ba chồng con , thương kính ba chồng con thật nhiều , bởi ba con
vừa là cha vừa là mẹ, nuôi con thành
người , thật hiếm có ai như vậy lắm nghe con , nhớ nghe con '' cháu ''dạ ! con
thương ba chồng con lắm cô ...'' ( cũng tật tài lanh nửa ! mà mình nói vậy có
gì bậy nè )
Chị Thu ơi! Chị có biết lúc em tới sớm vừa
bước tới chổ đặt hình to của cô dâu chú rể , em thấy hai vợ chồng cháu Phong
ngồi , còn cháu Nga ( là chị của Phong) đang sửa lại cavat cho em trai, như dặn
dò '' em có gia đình , chớ quên ba ,quên chị nhé !'' ( Trời! mình có tưởng
tượng quá không ? )
Chị Thu ơi! Chị có biết anh Thu nói sao không
? thằng Phong giống anh cái chổ'' Yêu '' nghĩa là xưa anh yêu Thu cũng mãnh
liệt lắm ! Ừ ! cái này thì chính xác ...200% nếu không thì sao gần hai chục năm
qua anh không hề nghĩ tới người phụ nữ nào khác ! và rõ ràng nhất khi anh đặt
in thiệp cưới của con anh, phía góc trên
bên trái là họ tên ba má chú rể , ở tấm thiệp này ngoài tên Ông Quản Hữu Thu
phía dưới trang trọng tên Bà Trần thị Thu
dù chị đã về với Đất từ lâu , lâu lắm ...và MC xướng tên ba mẹ chú rể
thì tên chị vẩn vang lên trong buổi tiệc!
Cũng vì tình yêu cho chồng, con chị đã chấp
nhận gởi lại cái nghề y cho đời để vật
lộn với cơm áo gạo tiền , sự hy sinh vô bờ bến đã cho chồng, con một chuỗi ngày
hạnh phúc , tất cả cho cái gia đình mà ở tuổi thanh xuân của chị không có được
, chị không muốn đời các con của chị thiếu thốn như chị ngày xưa.Và cũng như
mọi người phụ nữ khác sự tần tảo ,chịu thương chịu khó , nhịn ăn nhịn mặc đã
dần rút đi hết sinh lực của chị . Hai ngày trước đó Ông Trời xui khiến sao gặp
lại chị Thu Vân để rồi chị ra đi một cách vội vã , mới vừa
tìm lại nhau sao chị không nán lại để đồng đội sẻ chia hở chi Thu ?
Bắt đầu từ đó , anh sống lay lắt , buông xuôi
, và dằn vặt ...
Anh kể , xưa Thu nói ngày sinh nhật sao anh
không tặng chỉ gì hết , anh nói tiền em giử hết , thích gì thì cứ
mua . Chỉ làm thinh không nói gì hết . Giờ anh ân hận lắm ! phải chi hồi đó ...
Anh
đâu quen với bếp núc , việc nhà cửa, đưa đón con đi học , trước nay Thu lo hết
, giờ có làm mới biết nổi nhọc nhằn của người đàn bà , Thu hay nói em mà chết
trước là anh khổ lắm , công việc nhà không tên mà cứ túi bụi thôi , để em chết
trước cho anh '' nhớ'' em nghe !
Dành chết trước để ngưởi ở lại ''nhớ'' Cái
TÌNH sao mà Vĩ Đại
Và cũng vì tình yêu đồng đội , lối xóm , đồng
nghiệp của Thu ( chị là y tá ở bệnh viện Q.6) nên vực anh đứng lên để lo cho
cái gia đình mà chị đã bị số phận bắt buộc rời xa vĩnh viễn...
Cám ơn TÌNH YÊU , TÌNH YÊU ơi! ta xin ngã nón , chào mi!
Không biết có ai biết đôi vợ chồng này không nhỉ
? , xin thắp một nén nhang cho chị Thu , Trần thị Thu xưa là y tá liên độiCĐ 2
TĐ4
Còn anh là Quản Hữu
Thu xưa ở CĐ 2 Phạm văn Cội ....
...Câu chuyện đến đây là chấm dứt . Chúc mọi
người hãy cứ thương yêu nhau khi có thể ...nhé ! ( để khỏi tiếc nuối như anh
Thu , vô cùng xin lổi anh nếu có gì không phải) - Cẩm Hồng-
Chị ơi!
Trả lờiXóaCó gì không vậy Nguyên ?
Xóa