Bác kính thương ! con không biết trình bày như thế nào nữa ,
thôi thì có sao con viết vậy nghe Bác Khê !
Năm 1976 , con đi về phép ( con là Thanh
niên xung phong đóng quân ở Xuyên Mộc ) thăm Má con ở Củ Chi ,khi ấy con 18
tuổi . Tối đó hai mẹ con nằm nói chuyện ,bất chợt Má con mở radio nói giờ này
có cái ông nào nói ‘’chiện’’ hay hết sức , còn khen ‘ ‘ giả’’ nói có ‘’diên”
lắm , con tức cười ghê nơi mà không dám trả lời . Má con vặn tới vặn lui cái
nút , âm thanh rè rè khi được khi không , lát sau nghe hơi rỏ ràng , và con nhớ
mãi lời ông ấy , đại khái là kể chuyện đối đáp của nam nữ qua những điệu dân ca
khi bên nữ hỏi rằng có một ông Vua có chín người con , hỏi mấy người con tên gì
, thì bên nam trả lời : ‘ ‘các cô là phận đờn bà , một ông đã đủ hỏi làm gì tới
chín ông’’ trong radio tiếng vỗ tay quá xá luôn! Tới đó thì mất sóng rẹt rẹt ,
hai Má con tức muốn chết ! Má con cười nói thấy chưa ổng nói hay lắm!
Kính thưa Bác ! không hiểu sao cái lời
nói ấy cứ theo con suốt ( một ông đã đủ
hỏi làm gì tới chín ông) và cho đến giờ
đây ,con vẫn cứ “ một ông” thôi Bác ạ! Sau này con mới biết người nói chuyện
năm xưa là Bác Trần Văn Khê . Tận thâm tâm con luôn cám ơn buổi nghe đài vô
tình ấy đã thâm nhập vào con một cách ngọt ngào .
Và Bác biết không ? cách nay năm năm con hoạt
động Hội Cựu Thanh Niên Xung Phong Quận 11 , là CTV của Bản tin Lực lượng TNXP
, và con tập tành vi tính , vào trang mạng , xem báo , bất ngờ biết thông tin
nhà Bác ở đường Huỳnh Đình Hai , con xin địa chỉ ở Báo Tuổi Trẻ và ngày 20/2/2013
con cọc cạch chạy xe đạp từ Quận 11 đến trước nhà của Bác . Con chỉ muốn đến để
xin Bác nhận lời Cám ơn muộn của con ( trể tới hơn ba chục năm) .
Bác ơi! Thật không thể tin được là con gặp
một đồng đội của con đang giúp việc cho Bác ! Năm năm nay con có mơ ước là gom
góp những chuyện vui buồn của những người từng khoác áo Thanh Niên Xung Phong
viết thành một quyển sách be bé , bởi vì chúng con bây giờ ai cũng ngoài 50
tuổi hết rồi , ra đi nhiều lắm rồi… Con và anh ấy cứ trò chuyện hoài không dứt
( ngộ lắm Bác ạ! Chúng con gặp nhau là chuyện ở đâu cứ tuôn trào Bác ạ!)
Qua anh ấy con được biết Bác rất bận vì Bác
là người của Công Chúng , tiếp khách trao đổi về Âm nhạc Dân Tộc … Anh ấy hỏi
lý do để xin gặp Bác và con trả lời là
để “ Cám ơn Bác vì lời dẩn hò ấy đã là
một cái gì đó theo suốt cuộc đời tui” Nói xong con thấy mình tức cười quá đổi ,
nhưng như trút được một tâm trạng cứ như vướng vướng bấy lâu . Con mong Bác
hiểu cho con , mong mọi người hiểu và đừng cười người phụ nữ nay đã 55 tuổi rồi
mà mong chuyện …hổng giống ai .
Tuy vậy con vẫn cứ viết những dòng này khi
cũng vô tình vô Facebook của Bác ! Không
biết như thế nào chứ con bây giờ thoải mái lắm và và vẫn mong Bác sẽ cho con được gặp một lần , dù
biết Bác bận trăm công ngàn chuyện nhưng con vẫn cứ trông ngày nào đó sẽ có tin
: ‘ ‘ Cháu Hồng ơi ! Bác sẽ cho con vài
phút …” Và số email của con : nguyenthicamhong46@yahoo.com.vn
Số điện thoại là : 0906622055 –
Nếu trong thư có gì sơ sót kính mong Bác bỏ
qua cho con nhé ( lần đầu tiên con viết dài và mạnh dạn gởi lên đây , mong Bác
và mọi người thông cảm) . Con kính chúc Bác sức khỏe , chúc mọi người mạnh giỏi .Chào thân ái !
Con tên là Nguyễn thị Cẩm Hồng .
Ngày Chủ nhật 24/2/2013 trưa 13gio 11 phút :
Có
điện thoại hỏi có phải của Cô Cẩm Hồng không? Mình nói đúng có chuyện gì và xin lỗi là ai . Và mình bất
ngờ khi biết rằng là em ấy tên Thanh Thúy phụ trách trang mạng mà mình có gởi
một tâm tư về chuyện Bác Khê !( là những dòng email trên)
Thúy cười nói là đã xem bài viết của
mình sẽ chuyển cho Thầy và nếu được ,Thầy cho mình gặp! Oa! Thiệt vậy sao ? mình cám ơn
Thúy không quên hỏi là không biết Bác Khê có cười mình không nữa?
Thú thiệt là từ khi mình viết đi lá thư ấy
mình không bao giở nghĩ sẽ có hồi âm , nào ngờ ! sung sướng vô cùng , chưa dám
khoe với ai hết , sợ họ nói mình xạo . Mà cũng đúng thôi , mình chỉ là một
người rất bình thường ,đâu có lý do gì để một Người rất nổi tiếng như Bác ấy
quan tâm . Thôi bỏ đi , chuẩn bị đi Chùa cùng ông xã ,hôm nay là Rằm tháng
giêng , rằm lớn …
Đang ăn cơm chiều thì điện thoại của Hồng
Lam gọi rủ đi uống café, karaoke có anh Dũng , Ánh Nguyệt ( đồng đội Tnxp không
hà!) nữa . Dọn dẹp xong , : ‘ ‘ Anh ới! em đi với …” chưa nói dứt thì ông xã mình : ‘ ‘ Biết rồi ,
đi chơi vui vẻ đi” ảnh đang xem Tin Thể Thao
( thầm cám ơn lia lịa ) .
Về tới nhà là hơn 23 gio , có chuyện này hấp
dẩn lắm nè : làm như có linh tính sao đó nghe , tự dưng mình mở vi tính gõ vào
yahoomail , có tới 4 thư mới và và điều Không Ngờ đã xảy đến …tèn tén ten n. n
n
Là email
của Bác Trần Văn Khê : Cháu Hồng mến. Bác
có đọc thư của cháu viết , rất chân tình . Sáng thứ Ba cháu có thể đến nhà Bác
lúc 8gio 30 . Bác bận lắm , nhưng có thể gặp Bác trong nửa giờ .Chúc cháu mạnh
khỏe / Bác TVK’’
Trời
đất thiên địa quỷ thần ơi! Mình không tin vào mắt mình , mình sướng rơn , mình
cảm động quá , mình chỉ mong gặp vài phút mà bây giờ được tới 30 phút . Xem đi
xem lại cả chục lần luôn.
Cám ơn Bác ! cám ơn cái “ Duyên” mình chờ
mấy chục năm ! Ngày mai mình sẽ điện cho Má khoe rằng …
Thôi hạ bớt cảm xúc , bình tỉnh lại đi Cẩm
Hồng , ngũ đi khuya lắm rồi !